Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.
Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.
Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Bỗng chị bị tuột mất dép. Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.
Cái bướu ở lưng lồi lên. Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa. Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà.
Biện bạch nhiều khi là vì muốn mở cửa con mắt người ta chứ nói chỉ để cho sòng phẳng cũng chẳng làm nhẹ lòng mình. Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn. Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa.
Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình. Ngọn lửa bén rễ rất nhanh. Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa.
Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu. Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.
Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng. Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Trong công viên thì toàn ma cô.
Bác chọn đội đỏ mất rồi, cháu chọn đội xanh vậy. Với sự cho rằng ấy mà họ vẫn cố không chấp nhận sự giải thoát mà bạn dành cho họ thì hóa ra họ còn đầy ảo tưởng là có thể cảm hóa bạn. Bất cứ thằng con trai nào cũng đầy máu nóng.
Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Chỉ nhớ nó chẳng có gì đáng nhớ.