là Tư Mã Phiên, nay nghe nói ông chẳng còn sống bao lâu nữa thì trong lòng rất vui và yên tâm, lại càng hoành hành trong triều không còn biết sợ là gì. Văn võ bá quan thấy quân vương giận dữ như thế không ai dám kêu oan cho kẻ bị hại. Chính phủ Nga phân tích sâu sắc thái độ của chính phủ ý quyết định dùng sách lược lùi để tiến tỏ ý không muốn ký kết hiệp nghị mậu dịch nữa.
Cho nên cuộc cờ của ông Triệu với anh Tiều rất lí thú. Câu trả lời quá ác độc, nhưng người ăn phải tuơng ớt đầu tiênhá chẳng phải thiêua đôn hậu ư? Trả đòn như thế đáng. Lúc bấy giờ huyện Cư Sào xảy ra nạn đói, vừa mất mùa vừa loạn lạc.
Lúc bấy giờ Baxit trầm giọng nói rằng: "Tôi vô tội. Nhưng anh ta muốn bạn Chúng ta biết lời đồn đại thường là việc diễn ra chỉ có giữa hai người, làm sao anh có chứng cứ? Thậm chí đối phương phẫn nộ phản kích, lại bịa ra một tin đồn khác đối với anh mà ác liệt gấp mười lần, công kích anh khiến cho anh có mồm mà không nói được.
Khuyên bảo như thế mới đủ sức mạnh, đủ sức thuyết phục khiến đối phương tuân theo pháp luật, điều chỉnh ngôn hành không thỏa đáng của họ, cuối cùng đạt đến mục đích của khuyến cáo. Cho nên khi hứa thì chỉ hứa 5 phần dù đã nắm chắc 8 phần chứ không nên hứa tuyệt đối để tránh khi sinh biến không còn đất xoay trở. Có một người nghèo bị ốm, bệnh tình ngày càng nghiêm trọng, bác sĩ nói không có hy vọng gì nữa.
Nghe lời nói phải nghe thanh, nghe chiêng trống phải nghe âm, tức phải hiểu cái ẩn tàng bên trong thanh và âm. Mô thức tư duy là "việc nhỏ" chứ không phải nhìn đâu cũng thấy gươm đao. Nữ ky giả người ý nổi danh là Auriana Pharasi cũng dùng lối đi vòng này.
Cảm tình đã hòa hợp thanh thế dần dần cao, đến đó có thể nắm tay xuất kích bàn luận quốc sự như vận nước an nguy, đánh giá nhân vật lịch sử v. Trong trường hợp này phải che đậy mục đích giao tế. Có thể dùng phương pháp này để cứu vãn những lời lỡ nói gây ra không khí khó chịu.
Trong giao tế nếu chỉ dựa vào ngôn từ thì khó thuyết phục đối phương. Loại người thứ nhất khó lòng dự đoán kết quả sẽ như thế nào. Người khôn trăm khôn có một dại, người ngu trăm ngu có một khôn”, khi anh phát hiện quyết nghị có vấn đề mà nếu thi hành theo đó tất sinh sự cố thì nên dũng cảm nêu lên.
Có một quyển tiểu thuyết tả thực kể một tình tiết như sau: Một buổi chiều thứ bảy mùa hè năm 1960, một chàng ăn mặc chỉnh tề tay cầm một bó hoa hồng lễ phép gõ cửa một phòng nhà tập thể nọ. Những nhân viên tiếp thị được các ông chủ thông minh đổi thành các danh hiệu như đại biểu nghiệp vụ, chuyên gia nghiệp vụ, đôi khi phong cho làm quản lý, chủ nhiệm. Mạnh Tử nói: "Trong con người không gì bằng con ngươi, không thích giấu điều ác với con người.
Nếu như dùng thuốc đúng bệnh: phong tỏa vườn sản xuất của họ thì giống nhít rút củi dưới nồi nhất dình biến họ thành ngoan ngoãn. Về các vấn đề khác cũng thế. Mô thức tư duy là "việc nhỏ" chứ không phải nhìn đâu cũng thấy gươm đao.
Vương Thứ ông muốn nhờ vả bạn nhưng Lã Di Hao không trọng thị. Một xí nghiệp nọ có một chàng trai thích đánh tú lơ khơ lúc nhàn rỗi, chơi đến quá nửa đêm. Cấp thượng đẳng thì gọi là tán tụng, tán dương, xưng tụng.