Chúng ta sẽ đề cập việc học cách nhớ tên và tuổi trong chương sau. “Chúng ta đã gặp nhau ở đâu nhỉ?”. “Mọi người sẽ đặt vé máy bay qua mạng.
Bạn hãy hình dung rằng đi kèm với lò sưởi là một phiếu phạt đỗ xe khổng lồ có kích thước bằng bảng quảng cáo. Để chuyển tất cả các số điện thoại trong cuốn sổ danh bạ của bạn thành những từ có nghĩa, tôi cho bạn lời khuyên như sau: Đặc biệt, hãy nghĩ đến tình huống là vì bạn nợ tiền cô ấy nên bạn không được phép bắt tay hay ôm hôn cô ấy (điều khiến cô ấy thất vọng về bạn).
Như đã đề cập ở trên, kinh nghiệm cho tôi thấy rằng một phương pháp nhớ tên đơn lẻ không thể nào hiệu quả bằng nhiều kĩ thuật cùng lúc. Tôi kể ra câu chuyện này vì nó chứa đựng một bài học – bạn không thể đặt mục tiêu và đạt được nó nếu bạn không thật sự muốn. Chúng ta thường gọi khoảng thời gian này là “Mùa giới nghiêm”.
Hình ảnh mà chúng ta tạo ra có thể là “sức ép lớn”. Không còn nghi ngờ gì, bạn sẽ nhớ ngay ra họ khi gặp. Các nghiên cứu còn cho thấy, nếu yêu cầu một nhân chứng xây dựng lại khuôn mặt một người đối diện với anh ta, thì mức độ chính xác chỉ đạt 18%.
Đủ rồi! Không thể chịu đựng thêm được nữa. Điểm mạnh thứ III: Cừa MCXLLLV rẻ hơn các cánh cổng gỗ! Giá của nó là 1. Woa! (nói một cách sửng sốt) – “Đợi một phút, hãy dừng lại ngay lập tức!”
Bluestone – những kỹ thuật viên – một ví dụ hài hước về mối quan hệ tất yếu giữa công nghệ và các kỹ sư. Dù không sử dụng các phương pháp đặc biệt thì việc nhận thức rõ tình huống cụ thể này cũng rất quan trọng; hãy giữ cái tên đó ở một tai và cố gắng cho nó không chui ra khỏi tai kia. Tôi đã biết đến đề tài này từ 24 năm trước.
Swissair là ví dụ về một trong nhiều công ty thường tổ chức các tour học tập cho hãng lữ hành. Sau khi đọc phần giới thiệu, bạn chuyển sang chương 1: Cấu trúc xe, rồi bạn nghĩ “Ôi, không!. Tôi xin lỗi khi phải liên tục nhắc bạn là phải hình dung hình ảnh cụ thể đó trong đầu.
“Tôi nhớ là có chữ A”, bạn cố tỏ ra hài hước rồi vội vàng xin lỗi, “Thứ lỗi cho tôi nhé, trí nhớ của tôi kém quá. Trong khi nói chuyện, chúng ta thường nhìn vào mắt người khác. Chúng ta cố gắng nhảy ra, chúng ta bị đập đầu và tự tạo ra chiếc “nắp” cho chính mình – tiềm năng của chúng ta bị kìm kẹp và khóa lại vĩnh viễn.
Hơn nữa, cuộc kiểm tra này không phải là những chỉ dẫn để bạn nhớ nhiều thứ khác nữa. Bạn cảm nhận được hơi nóng bỏng trên các ngón tay mình. Dưới đây là những câu trong từ điển lóng Anh-Anh:
Khi viết một bức thư, chúng ta thường phải lưu tập tin trong khi làm. Cứ tiếp tục như vậy cho đến khi bạn đến được từ cuối cùng – “rain”. Cách này cũng đúng nhưng hơi hời hợt.