Họ không biết chắc ra sao mà biết chắc là thiếu. Họ chưa có quyền chức vì chưa làm việc xã hội, chưa có quyền lực vì còn lệ thuộc gia đình, cũng không có quyền thế vì chưa làm nên việc gì khả quan. Tôi muốn lấy ví dụ đó để làm sáng tỏ một góc cạnh của ái tình và nhục tình.
Nói đến đời sống tinh thần bạn trai mà không bàn hai thứ đầu óc nầy của họ thì bỏ một lỗ trống to. Tình tâm giao lý tưởng là một kho vàng mà cho đặng giữ phải dùng nhân đức, chớ không bằng những bộc lộ tình cảm, có màu sắc nhục dục. Cho tới chừng đứa bé ra đời, đỏ da thắm thịt rồi tình yêu con mới về trong tâm hồn người cha.
Aùi tình tàng trữ nhục tình có năng lực giúp người bạn trai thể hiện nhiệm vụ làm cha. Tôi vẫn trong cơ cấu ái tình bạn trai cũng có những yếu tố tinh thần. Lý tưởng nên người bổ ích cho xã hội là cái gì xa lạ đối với nam thanh ngày nay.
Nhục tình là phương thế Tạo hóa muốn con người dùng để truyền sinh nhân loại. Aùi tình vũ bảo, ít trung tín. Có nhiều bà vợ thiên hạ cho là tầm thường hay xấu xí mà ông chồng cho là đẹp trần ai có một.
Quả thực tội nghiệp tuổi khờ dại của biết bao nhiêu tâm hồn nếu được hướng dẫn sẽ trở nên vô cùng tốt đẹp. Bạn gái đa số thản nhiên. Còn bạn trai không vậy.
Họ đặt mình vào một hoàn cảnh bế tắc: Và trong hôn nhân là việc cao cả của Thượng đế sáng lập, có tính chất vĩnh cửu, hai tâm hồn phối hiệp nhau: tình yêu đã làm cho hai thể xác gần gũi nhau, do đó một mầm sống bắt đầu tượng thai, lớn lên trong cung lòng của người mẹ và sau chín tháng ra chào đời. Bởi Lucifer là láo nên tín đồ của họ lấy giả trá làm khẩu hiệu.
Theo đ à nhổ giò và đổi biến, tâm hồn họ biến hóa. Cứ chung bạn trai không có ác tâm. Đoàn kết đấu tranh cho tự do.
Họ không tiếc lời oán trách. Ta không có quyền dại, bị gạt để chừng hối hận đời đã lên meo. Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được.
Rồi nói thanh niên người ta liền nghĩ tương lai. Ơû học đường hay trong những công tác xã hội cũng chính bạn trai thế bạn gái lãnh những trọng trách đòi hỏi sự chịu khó, sự dẻo dai trì chí. Đi đâu mà áo quần rủi rách một chút, họ ngột ngạc,khó chịu, bẽn lẽn.
Họ tráo trở lời nói, nói qua nói lại, khi phủ nhận, khi quả quyết, khi hồ nghi, khi tán thành, khi đả đảo. Nói vậy không phải khinh rẻ trực giác. Đây có thứ tình thương tâm đối với kẻ mà thân xác xem ra yếu đuối hơn mình.