Woolworth nêu ra ý tưởng về một-đồng-kẽm-và-một-đồng-hào(đồng 5 xu và đồng một hào) với ông chủ,chủ của ông đã bác bỏ thẳng thừng và nói "ý tưởng này quá mạo hiểm và cũng không có đủ hàng hóa để bán với 5 và 10 xu". Người ta quan sát họ, chọ điểm họ. Chính nó buộc tôi phải học cách nói chuyện trước công chúng, chuyện này rất dài nên tôi xin phép không kể ra đây.
Cuộc sống đối với ông và gia đình là “địa ngục”. Bạn phải luôn khuyến khích người bạn đời của mình mạo hiểm,hay là chính anh ấy hay cô ấy để có thể đặt mình vào vị trí của anh ấy hay cô ấy. Nhiều năm trôi qua, càng ngày anh càng yếu hơn, bước chân của anh ít vững vàng hơn và đôi tay của anh không còn cử động với sự tự tin và nhanh nhẹm nữa, những cái vốn là đặc điểm của anh.
Tôi bị bỏ mặc mà không biết phải làm gì. Ông được bình chọn là viên chức ăn mặc đẹp nhất trong năm 1991. Không biết làm gì, sau khi nghe lời khuyên của người bạn thân của mẹ, bà quyết định trốn sang Thái Lan, nơi 4 người dì của bà đang sinh sống.
Không mạo hiểm,không thất bại . Thế nhưng đau đớn là một phần cần thiết của sự phát triển. Hãy tiếp tục chịu đựng chúng.
Có nhiều thứ để học từ một mối tình đang dang dở hơn là từ một mối tình trọn vẹn!Bạn có thể học được nhiều từ một chuyến phiêu lưu mạo hiểm và từ một mối quan hệ tình cảm thất bại. “Chính trong những lúc khó khăn và đau khổ, chúng ta mới học được nhiều điều . “Điều đó chứng tỏ họ dám mạo hiểm”, anh nói.
Hiện nay, ông là một giám đốc kiêm nhà sản xuất phim. Chúng tôi tự chỉ định mình làm giám đốc dù lương thấp. Đừng mong ước sống trong cảnh sang trọng như trước kia bạ đã từng sống.
"Có một số người khi thất bại thì cứ giậm chân tại chỗ,còn một số người khác thì khi thất bại lại học hỏi được nhiều điều từ thất bại đó và tiếp tục tiến lên " Có lẽ đây là một quan niệm sai lầm về cái gọi là “sự thành công”. Các học thuyết của ông đã làm thay đổi cái nhìn của con người về vũ trụ.
Ông hầu như đã tin vào những gì mà thầy nói, nhưng có một cái gì đó vẫn không chấp nhận điều đó. tôi có một nguồn an ủi lớn nhất khi tự nói với mình hàng trăm lần rằng : “Mình đã làm hết sức mình và không ai có thể làm hơn thế”. Mồ côi cả cha lẫn mẹ, hai người anh trai của bà được gửi sang Ấn Độ, còn bà và người em được gửi đến một trường dòng nội trú miễn phí.
“Hôm nay, trước khi đi ngủ, tôi sẽ nhớ lại lúc và nơi tôi đã bắt đầu nghĩ rằng tôi không thể có tất cả mọi thứ mình mong muốn và xứng đáng có được. – vì tôi thấy ông đang bị bắn hạ bởi một viên đạn của tên bắn tỉa – “phần thưởng” ông nhận được vì truyền bá tình yêu thương và hòa bình cho nhân loại. Là con cả trong gia đình, ông quyết định đi làm thuê cho một người bạn của cha đang kinh doanh gạo ở Vientaine, Lào, để phụ giúp gia đình.
Và cuối cùng hầu như chỉ 6 tháng sau thì cô bạn giá của tôi đã rời bỏ tôi. "Tôi ngộ ra rằng thước đo giá trị thành công không phải là địa vị ta đạt được trong cuộc sống mà là các trở ngại ta đã vượt qua để đạt đến vị trí đó" Bà cũng là phó chủ tịch hội liên hiệp các nữ doanh nhân thế giới( FCEM).