Nhưng do sự ngu tối và quá tính toán của mình, tôi đã nhất quyết không chịu đưa tiền như lời đề nghị của ông ấy ngay lúc đó. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ? - Babylon đấy thật sao ông? Đã từ lâu rồi cháu luôn ao ước được nhìn thấy vương quốc giàu có này.
Thoáng thấy vẻ thèm thuồng trong đôi mắt của anh ta, ông cảm thấy lo sợ nên đã bỏ chạy trước khi Zabado vồ lấy khay bánh. Vì thiếu kinh nghiệm buôn bán mà tôi đã tiêu tán hết số vàng đó rồi. – Hadan Gula thành thật trả lời.
Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về. Như vậy so với lúc cha bắt đầu tạo dựng sự nghiệp, con đã thuận lợi hơn cha rất nhiều. Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi.
Xung quanh tôi là một vùng đất hoang vu rộng lớn, chỉ toàn đá và những bụi gai nhọn, không hề có dấu hiệu của nước hay cây cỏ có thể ăn được cho người và lạc đà. Tuổi trẻ vẫn hay có nhiều tham vọng và thường hấp tấp, nôn nóng trong việc thực hiện những viễn cảnh đầy hứa hẹn của mình. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?
Tôi thiết nghĩ, bây giờ chúng ta đã tìm ra phương thức đó và thông qua nó chúng ta biết một sự thật về sự may mắn. Các bà vợ có thể trồng trọt thêm cây trái, rau cải để cải thiện những bữa ăn, con cái của bạn sẽ được vui chơi ở những nơi sạch sẽ, an toàn. Nhưng nó cũng đủ để biến một kẻ chăn cừu mướn thành một người cho vay tiền đấy cháu ạ! – Ông ta đáp lại.
Những người này cho biết, do vương quốc đang bị giặc đe dọa bao vây mà lương thực trong thành không có dự trữ nhiều, nên họ mua gia súc, gia cầm thay thế. Khi đó, cả gia đình bạn được sống yên vui, hạnh phúc trong ngôi nhà của chính mình. Nếu anh cần thêm những lời khuyên khác, thì hãy quay lại đây.
– Ông Algamish tươi cười đáp lại. Phía sau lưng Đền học, những chiếc lều vải bạc màu đã được neo chắc chắn vào những cái cọc, đề phòng những cơn giông và gió sa mạc. Bấy giờ, bạn hoàn toàn yên tâm làm việc để trả nợ, thời gian có thể hai năm, bốn năm hay mười năm chẳng hạn.
Đến khi người con trai được năm mươi tuổi, người nông dân ấy qua đời thì số tiền cho vay đã lên đến một trăm sáu mươi bảy đồng. - Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai. Thời gian đầu, những khoản nợ còn ít và nhỏ nên tôi vẫn còn chi trả được.
Lòng vô cùng biết ơn Dabasir, Tarkad thấm thía một điều: “Một khi đã có ý chí sắt đá, thì con người sẽ dễ dàng tìm ra được một con đường để tiến lên phía trước!”. Anh thường mặc toàn những bộ quần áo đẹp đẽ, sang trọng và ăn uống những món ngon, vật lạ, trong khi chúng tôi phải tự bằng lòng với vải đụp quần manh, ăn uống chỉ tương dưa, cà mắm qua ngày. - Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không?
Điều mong ước của ta là làm thế nào để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất thế gian, và để thực hiện được điều đó thì vương quốc của chúng ta phải có nhiều người giàu có. Cuộc sống của ông vẫn cứ thế trôi qua, nhưng dường như càng ngày ông Nana-naid càng sốt ruột trông đợi ông đi bán về. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn.