Hãy cẩn trọng nếu muốn dùng một cách nói tân thời mới mẻ nào đấy. Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.
Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái. Những tấm tranh ảnh, biểu đồ minh họa cũng trở nên vô tác dụng. Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language).
Trước khi bước vào cuộc đàm phán, Bob thừa nhận rằng đối thủ của mình rất đáng gờm nhưng không phải là thù địch. Cuộc trò chuyện có thú vị hay không hoàn toàn phụ thuộc vào sự khéo léo của bạn. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói.
Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!. Rõ ràng là từ utilize ít phổ biến hơn từ use.
Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn. Chính là Danny Kaye! Vị khách mời này và chương trình nói về anh đã làm cho rất nhiều người phải bất ngờ. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó.
Bạn đang dự một bữa tiệc, hôm nay là ngày đầu tiên bạn đi làm, bạn đang nói chuyện với người hàng xóm mới… Có hàng trăm tình huống giao tiếp khác nhau, và cũng có hàng trăm cách để khởi đầu câu chuyện. Trong một cuộc trò chuyện hẳn bạn sẽ nói một điều gì đó về bản thân của mình. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators).
Nếu không bình tĩnh, tự chủ được thì nó sẽ khiến ta làm những việc ngớ ngẩn và tai hại vô cùng. Bob chẳng bao giờ cố gây cười một cách không tự nhiên. Anh tha hồ nói về cảm nghĩ, hành động của mình trước những việc đang diễn ra một cách tự tin và đầy phong độ.
Câu hỏi về những chiến lược mới, hay về một hình thức kinh doanh nào đó của công ty sẽ minh chứng hùng hồn rằng bạn thật sự quan tâm đến công ty này. Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ. Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau:
Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami. Đôi khi có những việc ngoài ý muốn, chẳng hạn một người nào đó vừa trải qua một ngày làm việc thất bại, hay có chuyện riêng tư chán nản…Lúc ấy nên tế nhị và đừng đề cập đến chuyện không vui của cá nhân họ, hãy nói về những đề tài thoải mái và hào hứng hơn. Và cho dù hỏi với bất cứ ai thì bao giờ tôi cũng tạo ra một cuộc tranh luận vô cùng thú vị và gay cấn.
Ở nữ giới còn khó khăn hơn bởi họ có những điều kiêng kỵ đặc trưng. Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa. Đừng mãi nói về những việc đâu đâu rồi phải vội vàng đi vào vấn đề chính trong những phút hiếm hoi còn lại.