Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền. Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Nếu bạn nhớ không nhầm thì giấc mơ vừa rồi có đến bốn, năm tầng.
Thấy đủ, tôi lên ngồi trên ghế. Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại. Luôn giúp đỡ bằng cách đánh lừa bạn.
Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh. Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc.
Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài. Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay
Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức. Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào. Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi.
Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc. Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Bắt đầu sắp đặt đến thái độ.
Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ. Thế thì nổ bố đầu còn gì. Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.
Bảo: Con học tối thế, bật đèn lên chứ. Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực. Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống.
Nếu bạn nhớ không nhầm thì giấc mơ vừa rồi có đến bốn, năm tầng. Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường.
Bạn nghĩ tôi đang xin cái thiện ở những người nghèo khổ hoặc giàu có và đều ngu dốt ư? (Xin đừng tự ái. Hãy bắt tôi, nếu có thể. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.