Có bao nhiêu dòng tiêu đề làm cho người nhận mỉm cười trước khi đọc nội dung thư? Một cuốn sách nổi tiếng của Malcolm Gladwell, Trong chớp mắt[3], đã dẫn chứng và khiến khái niệm này trở nên phổ biến. Cuộc họp nào cũng có thể trở thành cuộc gặp gỡ nhỏ, nếu bạn đi sớm.
Tôi sắp rời nhà xuất bản này và chuyển đến Nhà xuất bản danh tiếng hơn. Bước ba: Ngắt tiếng chuông của chiếc điện thoại đồ chơi cố định. Vị giáo sư đưa cho anh ta một ít tiền.
Đi được khoảng mười thước, Tova nói rất to, À, buổi tiệc thật là vui. Giả sử bạn là một vị khách đang được săn đón. Nội dung như sau: Ôi, Leil ơi, tôi cảm thấy sợ quá.
Sự tiếp xúc bằng ánh mắt yếu đuối cũng là một điều bất lợi trong thế giới của những kẻ mạnh. Anh ta nhìn qua rồi nhét ngay vào túi quần sau, và đương nhiên, nó sẽ là một sự xúc phạm nghiêm trọng đối với một người châu Á. Em có cảm giác thấy vị Giám đốc Điều hành tự tin hơn biết baon hiêu? Đó là vì anh ta đã phán đoán được cảm giác của người khác khi bị đặt vào vị trí khó chịu đó.
Đôi khi Barry và tôi cùng tranh luận. Điều đó tương tự như những gì bạn sẽ làm với một đứa trẻ. Hãy để tôi cho bạn biết cách khám phá Mẹo nhỏ này.
Khi anh ấy mời lần đầu, đừng đưa ra lời xin lỗi và từ chối ngay. Hãy đến chào anh ấy đi! Trước khi tôi có thể ngăn cản cô ấy, cô ấy đã đi thẳng tới bàn Tony. Trước tiên, hãy cầm nó bằng hai tay và nhìn vào tấm danh thiếp ấy cứ như thể đó là một bức tranh nghệ thuật nhỏ được sơn bằng tay đặc biệt dành cho bạn.
Đó là điều ngớ ngẩn khi kế tiếp là người nhận sẽ kính trọng bạn hơn nhiều vì lời khen đó? Cạnh tranh không lành mạnh ư? Không phải dành cho những nhà đàm phán. (Những người trên sáu mươi nói họ thường xuyên bị như vậy).
Nghệ thuật và khoa học của việc sắp xếp vị trí có thể không hoàn toàn đúng trong thế giới kinh doanh. Họ không hề cười, nhưng nếu bạn chú ý đến miệng họ, bạn sẽ thấy đôi môi hơi nhếch lên ở hai bên mép. Nó tạo cho con người ý thức để thay đổi một câu liền mạch những biệt danh.
Diana đã được khán giả đứng dậy vỗ tay tán thưởng. Sau cuộc diễn tập, những kẻ trộm chỗ ngồi đứng lên và quay trở lại chỗ ngồi lúc sáng của mình! Bạn có nhớ lời khuyên của Người giảm dung lượng máy tính về cách đặt tên của người nhận ở cuối thư điện tử không? Cách đó tương tự như cách này.
Bạn đã bao giờ xem lại vở hài kịch cổ điển Seinfeld chưa? Những cảnh của Kramer hài hước đến nỗi khán giả vỗ tay hai lần khi anh ta trượt vào cửa thậm chí trước khi anh ta nói một lời. Rồi coi bạn là người nhận thư đó, chứ không phải là người gửi. Chỉ với vài câu, anh ta đã tạo dựng được mối quan hệ với mọi người và tạo cho họ cảm giác thoải mái.