- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh! - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.
Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn? - Không sao, anh cứ tiếp tục đi. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Như các bạn cũng biết, những vấn đề của các tổ chức thường rất đa dạng và phong phú - thế nhưng điều mà tôi thường gặp nhất đó là họ chưa được trang bị các kỹ năng giao việc cần thiết - một trong những yếu tố không thể thiếu của một nhà quản lý hiệu quả. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào?
Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho.
(Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones.
Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.