Trước những câu hỏi về niềm tin và quan điểm, kẻ nói dối thường mất nhiều thời gian hơn để suy nghĩ câu trả lời. Việc chúng ta chọn cách thức diễn đạt ý nghĩ cho thấy mức độ chúng ta tin vào những gì mình nói. Nếu ai đó nhờ bạn một việc lớn, với mục đích là làm bạn từ chối giúp anh ta, thì hãy cẩn thận.
Suy nghĩ của đứa bé là: “Mẹ là người biết rõ nhất, và nếu mẹ nghĩ mình đau thì mình phải đau. Lợi ích có thể tạo ra một lối thoát dễ dàng. Một cái gật đầu máy móc mà không có trọng tâm là một cử động có ý thức.
” Bằng cách nói: “Tôi biết anh sẽ nói dối tôi,” bạn khẳng định hai điều: người đó có lỗi và bạn biết lỗi đó là gì. Cơ bản, bằng cách làm cho bạn đồng ý với những yêu cầu nhỏ nhoi, tưởng như vô hại, người đó hướng bạn tới một điều gì đó lớn hơn. Kỹ thuật này sử dụng những mệnh lệnh đi kèm theo một cách hoàn toàn mới.
Điều này sẽ khiến tâm trí người đó phải chạy đua để tìm cách giải thích “lỗi của mình. Nhìn chằm chằm khiến người đang thủ thế cảm thấy bị kéo lại gần; ánh mắt của bạn đang xâm phạm không gian riêng của người đó, gây cho họ tâm trạng lo sợ. Khi bạn nghe thấy câu: “Không muốn làm anh khó chịu, nhưng…” bạn có thể tin chắc rằng người đó không hề bận tâm đến chuyện làm bạn khó chịu.
” Để nhấn mạnh hơn, một kẻ nói dối đưa ra những lời quả quyết làm bằng chứng cho sự vô tội của mình trong một tình huống cụ thể. Các manh mối có thể được sử dụng độc lập hoặc kết hợp với nhau. Theo cách này, bất kỳ phản ứng nào có vẻ lo lắng cũng là sản phẩm của sự dối trá chứ không phải do môi trường.
Cách nói ra một điều gì đó thường quan trọng không kém nội dung lời nói. Bạn cảm thấy thoải mái hơn và tính cả tin của bạn tăng lên. Việc không đưa quan điểm của người khác vào câu trả lời không làm giảm giá trị của nó ngay.
Chúng có thể được sử dụng để khai thác thông tin từ bất kỳ cuộc trò chuyện nào. Có lẽ anh đang cân nhắc lựa chọn của mình. Sau đó, hãy chọn một trong mười một phương án tấn công ở bước hai.
Nếu bạn nói với một người hàng xóm rằng trong khu vực này có tình trạng đột nhập tư gia, thì trong vài ngày tới, bà ấy sẽ chú ý và thấy rằng những cái can trong ga-ra hình như không đúng chỗ; hộp thư có vẻ “kỳ cục”; xe hơi đi qua phố rất đáng nghi. Phương trình xác định cán cân ưu thế rất đơn giản. Mỗi mục kết thúc bằng một phần tổng kết để độc giả tiện theo dõi.
Ba kíp nổ được sử dụng để kiểm tra mức độ tổn thương của một người và đánh giá mức độ quan tâm của người đó đối với một chủ đề cụ thể. Sự khác biệt rất tinh tế, nhưng sự tương phản lại rất lớn. Nó nghiêng về người nào cần hơn.
Với kíp nổ này, bạn vẫn nêu vấn đề, nhưng theo một cách chung chung. Nếu bạn mỉm cười và gật đầu, người kia cũng mỉm cười và gật đầu. Một quy luật tâm lý cơ bản ảnh hưởng mạnh mẽ đến bản ngã của mỗi cá nhân, đó là tất cả chúng ta đều có nhu cầu cảm thấy mình là người quan trọng.