C (Before Christ – trước công nguyên) và A. Còn logo của IBM và Starbuck thì sao? Bạn có nhớ rõ chúng không? Có đến 95% số người được hỏi không thể miêu tả logo của các công ty lớn một cách chính xác cho dù họ đã nhìn thấy chúng hàng nghìn lần. Hãy lấy ra danh sách liệt kê các đồ vật trong bếp và bắt đầu xem xét từng đồ vật.
Bạn hãy cầm bút, giấy và vẽ lại các logo đó như hình trên các sản phẩm của công ty, nhưng phải vẽ thật chính xác. Mọi sự thay đổi trong giọng nói, cử chỉ, di chuyển đều được ông chuẩn bị kỹ càng. Bạn có thể nhận ra dãy số này đã xuất hiện ở bài kiểm tra số 3 trong chương: “Bài kiểm tra đố vui”.
Thậm chí tôi đã chuẩn bị xong trước khi kỳ thi diễn ra. Tôi đang nói về những thông tin như là cấu trúc hay đồ đạc trong nhà của chúng ta. Khi bạn đang kể lể câu chuyện cảm động này thì người bạn cắt ngang : “Thế cậu có biết Jenny và Andrew sẽ kết hôn không?”.
Lúc đó tôi giải thích với cô giáo là tôi đang trong một thời kỳ nghỉ phép. Vật dụng thứ ba, khăn tắm – nhân viên cảnh sát quốc tế (Interpol) đang quấn chiếc khăn tắm – Internal Loans (Các khoản nợ trong nước). Đồng ý là chúng ta có thể ghi nhớ kém những điều cụ thể nào đó.
“Tôi không thích đến bưu điện, tôi sẽ thanh toán biên lai đó vào lúc khác”. Thứ hai, sự liên tưởng không phải lúc nào cũng tồn tại lâu dài. Hãy lấy ra danh sách liệt kê các đồ vật trong bếp và bắt đầu xem xét từng đồ vật.
Thật khó có thể tìm được một nơi để trải chiếc khăn tắm của bạn – có một cầu thủ đang đứng ở đó… Chúng ta đi đến từ cuối cùng là từ “váy”. Arcadi – bắt nguồn từ tiếng Hi Lạp, Arctos, nghĩa là “Con gấu”
Chúng ta biết rằng đồ vật thứ nhất trong phòng đầu tiên (bếp) là cái tủ lạnh và đồ vật thứ hai là bồn rửa bát. Chúng ta vừa học xong nguyên tắc cơ bản tạo nên những liên kết liên tưởng. Chúng ta vừa học xong nguyên tắc cơ bản tạo nên những liên kết liên tưởng.
Như bố tôi chẳng hạn, ông không bao giờ học cách phát âm chính xác từ “Wednesday” vì từ này không được phát âm theo cách mà chúng ta đánh vần. Không xem phim, không đi đâu cả. Điều đó có nghĩa là: “Khi tôi cần nhớ điều gì đó thì nó phải thật sự quan trọng”.
Nhưng bạn sẽ làm gì khi gặp phải tình huống mà bất kể bạn nhìn nó theo cách nào, bạn cũng không thấy hứng thú với những thứ bạn bắt buộc phải học? Đây là lúc bạn phải tạo ra lợi ích giả. Nếu tôi đã ở đây, thì đây là một cơ hội tuyệt vời để mua đôi giày đó…” Bạn tiến đến gần người bán hàng có vẻ cáu kỉnh và hỏi cô ấy (bằng tiếng Pháp): “Avez-vous rouge Prada chaussures?” Cô ấy tỏ vẻ khó chịu, dẫn bạn đến gian hàng có đôi giày đó và hỏi: “Cỡ bao nhiêu vậy? “Ôi trời! Cỡ giày của Sheila là bao nhiêu nhỉ? Chúng ta đã viết ra trong cuốn sổ ghi nhớ rồi. Có rất nhiều từ trong tiếng Anh có chung tiền tố và hậu tố với các từ thuộc ngôn ngữ khác.
Các em có vẻ lúng túng, nhưng rồi các em bắt đầu nói ra những điều các em biết. Tất cả những gì bạn cần làm là tìm ra sự liên kết với từ này. Phương pháp này chủ yếu được các giảng viên, giáo viên và các nhà phát ngôn sử dụng khi đứng trước mặt người đối diện.