Thật sự mà nói thì tôi cũng không biết từ “xã hội chủ nghĩa” có nghĩa gì. Một năm sau, bà có thai một lần nữa và lần này là một bé trai. Vào khoảng thời gian có khoảng gần 100 công ty được cấp phép hoạt động trong lĩnh vực này, lĩnh vực mà những người khác đã khởi nghiệp với số vốn từ 500.
Việc thứ nhất, khi thầy dạy tôi từ chối giới thiệu tôi đi học ở nước ngoài. Trước kia, thầy tôi đã từng nói : lhi bạn đối mặt với đau khổ, đừng dằn vặt, đừng sụp đổ, chỉ nên nếm trải đau khổ. Điều đáng ngạc nhiên là sự tự tin của tôi không bị lung lay dù tôi cảm thấy bối rối với những gì đã xảy ra cho công ty cũng như áy náy vì chưa thực hiện được những giao ước với các cổ đông.
“Bí mật về sự cao quý của Gandhi không nằm ở sự thiếu vắng các nhược điểm và sự thất bại mà là sự đấu tranh không ngừng nghỉ và sự toàn tâm toàn ý cho các vấn đề nhân loại. Nhưng thường thì không phải như vậy, nụ cười của họ có vẻ giả tạo, không phải là nụ cười tự nhiên của những người hạnh phúc thực sự. Ông đã làm nhiều phim ngắn trước khi trở về Malaysia.
6/ Arthur Cutton, nhà đầu cơ lúa mì lớn nhất chết ở nước ngoài- không trả hết nợ. Như vậy, theo phương châm trên, trong mọi việc ta làm, trước tiên ta nên là “người cho” và sau đó mới là ‘người nhận’. _NEW STRAITS TIMES NGÀY 15 THÁNG 5 NĂM 1994
Điều cần nhấn mạnh ở đây là :hãy để thời gian trôi qua . Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt. Vào ngày 18-5-1980, chúng tôi tổ chức một trong những hội nghị lớn nhất mà một công ty buôn bán trực tiếp tổ chức được.
Thỉnh thoảng có vài người rất thô lỗ và họ xua chó đuổi ông, trong khi một số sẵn sàng mời ông một ly nước. Bản án của ông được giảm xuống thành tù chung thân và sau đó ông được đưa lên máy bay sang Mỹ. Khi ấy,bạn sẽ hình dung cảm giác đau đớn là như thế nào
“Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua. Thật đáng buồn khi biết rằng xã hội đang cố gắng đẩy đám già cả thừa thãi này vào viện dưỡng lão. Sự kiên trì của Helen Keller đã cho tất cả những người tàn tật niềm hy vọng.
Thế là việc này đã đi xa đến mức suốt khoảng thời gian đó, Ban chấp hành chúng tôi bị chi phối bởi cái gọi là yếu tố “xã hội chủ nghĩa”. Nhưng Hồ Chí Minh không còn sống để nhìn thấy được sự tái thống nhất cuẩ đất nước Việt Nam. "Anh sẽ không đi tới đâu hết.
Ngày nay, xã hội loài người dường như bận tâm với việc kiếm việc làm. Năm 21 tuổi, ông được chuẩn đoán là chỉ sống được hai năm rưỡi nữa. “Từ một con người chỉ có thể bò lê bò lết như một con chó và ăn xin trên đường, bằng sự làm việc cật lức của mình, tôi đã trở thành một phép lạ ở Đài Loan.
Nhưng bạn không thể bỏ cuộc. Dừng gọi đó là lỗi lầm. Ngược lại có hàng trăm nghìn người khác , thậm chí 100 ringgit (26) đo la còn không được ủy thác nữa là.