- Cậu có rảnh không? Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời.
Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. - Không đơn giản đâu.
Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn.
- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.