Rồi sau có những sáng xuân mà lòng họ ngao ngán sầu, sầu không lý do. Các linh mục dòng Tên rất sáng suốt trong tổ chức giáo dục trong tinh thần của thánh Ignaxiô nên đã nêu lên khẩu hiệu vàng ngọc nầy trong những ký túc xá giáo dục: chẳng nên khi nào hai, luôn luôn ba, ít khi bốn. Kẻ viết mấy dòng nầy đã có lần chê một số người là hủ lậu mà bây giờ đang bị bạn lùa vào khối lỗi thời.
Tốn tiền cất học đường, trường thi mà chỉ lo khai trí thì rồi cũng sẽ tốn tiền cất nhà ngục, nhà thương điên, nhà thương bịnh dương mai hay trại giáo hóa. Còn ăn cơm xong chất chén đũa lại. Dưới sàn giường họ ngủ bạn đừng ngó.
Những mộng lớn của 90% nam thanh đều quay quần xung quanh những vấn đề đó. Có khi chúng ngủ mấy tiếng đồng hồ liên tiếp, gần chiều mẹ sợ mặt trời đ è kêu không dậy. Nam giới, trong đó có bạn trai, mang nặng bản năng ích kỷ nầy, nhưng là một thứ ích kỷ không có ác ý, không mưu cơ.
Lúc trà trộn trong xã hội vì thiếu tinh thần, muốn được yêu mến, binh vực giúp đỡ hay sao đó bạn trai dùng mánh lới tưng bốc, đề cao cá nhân mà họ giao tiếp. Tôi không tin trong các lối khiêu vũ đều có ngón tay của quỷ sứ chỉ huy nhưng tôi muốn bạn khôn ngoan lựa chọn lối nào gây ích lợi hơn là phá hoại vừa tâm hồn vừa danh giá của bạn. Nó hạ nhân cách của mình.
Nhưng tôi vui mừng hơn khi bạn khôn ngoan thực tế hóa các mộng ấy bằng học tập, tu đức. Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được. Họ chuyển mình mạnh đến thành niên để rồi thành nhân .
Còn bạn trai khác hẳn. Nếu thứ bạn trai Thúc Sinh nào càng già mồm mép càng dễ chinh phục họ: Mà rồi lại non kinh nghiệm, không dám.
Mà cái gì mạnh thì thu hút, còn cái gì bị thu hút thì yếu. Họ nhận thấy mình là vật chi chi trong xã hội gia đình, trong xã hội học đường hay bất cứ ở một đám đông nào. Tôi muốn nói họ được đ ào luyện sao cho đi đến chỗ ngoài miệng nam mô trong bụng bồ dao găm.
Trong thời ấu trĩ, các hạch sinh dục của bạn trai còn mầm nụ. Còn nói đến óc trưởng giả thì bạn trai đã bị lậm trong đường gân thớ thịt. Thượng đế là Đấng Vạn năng có thể sáng tạo Nhân tổ.
Nền giáo dục hiện giờ thì thiếu đủ chuyện. Bạn thấy họ sẽ hết yêu một bạn gái khi kẻ ấy tàn sắc Tây Thi, mất giọng oanh vàng, có da mặt bị rỗ vì lên trái, hàm răng sún vì một rủi ro nào đó. Song họ đã có một hay nhiều tinh thần mà họ đã thề 'trăm năm tạc một chữ đồng đến xương.
Cũng còn buồn? Bạn tìm người nói chuyện. Sao lại có lối dạy dỗ khiêu chiến như thế. Bạn so sánh hai lối trả giá mua hàng của bạn trai và bạn gái thì biết.