Bằng cách gắn những tuyên bố có thể xác minh bên ngoài với một gợi ý cụ thể, bạn đang dẫn dắt chủ thể của mình tới chỗ chấp nhận gợi ý của mình. Chỉ kẻ có tội mới cần lựa chọn thú nhận hay không. Người đó đã làm gì đó không đúng, nhưng đó không còn là mối quan tâm của bạn nữa.
Bạn làm nổi bật phần mệnh lệnh bằng một trong những cách sau đây: Những câu nói này phản ánh chính xác suy nghĩ của người đó. Hãy bảo đảm rằng chúng đối lập cái tôi cũ với cái tôi mới của người đó.
Bởi vì đôi khi những thứ bạn nghe nói là mốt nhất, tốt nhất, thời thượng nhất hoặc bán chạy nhất có thể không phù hợp với bạn. Một nông dân trồng dưa hấu rất tham lam và độc ác nhận thấy rằng đêm nào cũng có người ăn cắp một quả dưa của ông ta. Mối quan tâm ban đầu của bạn là mình làm đúng, cho dù nó đồng nghĩa với việc làm tổn hại đến đánh giá hiện tại, để thỏa mãn và biện minh cho các hành vi trong quá khứ.
Những kẻ nói dối cũng giống như đàn chó vậy. Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao các nhóm tôn giáo lại tặng hoa hoặc món quà gì đó cho mọi người tại sân bay chưa? Ở bất kỳ lĩnh vực nào của cuộc sống, chúng ta đều luôn bán một thứ gì đó.
Bạn cần biến suy nghĩ lôgic và hợp lý thành một lời nói dựa trên tình cảm – và đưa những lợi ích trực tiếp để người đó nói thật. Nguồn gốc của manh mối này xuất phát từ bản chất nhân văn. “Con biết hết mọi chuyện về tay thám tử.
Người đó sử dụng một sự thật hiển nhiên để hỗ trợ cho một hành động đáng ngờ. Chẳng hạn, một bà mẹ đang nói chuyện với con mình, có thể là: “Khi con nói dối, điều đó sẽ làm mẹ đau lòng. Câu hỏi mẫu: “Nelson, nếu cậu đã làm việc này, thì cũng chẳng sao.
Và với mỗi cuộc đối đầu mới, trong bất kỳ tình huống nào, bạn sẽ chẳng bao giờ bị lừa dối nữa. Những gì chúng ta tin là sự thật cũng bóp méo nhận thức của chúng ta. Có hai cách thực hiện việc này – cụ thể và tổng quát.
Có lẽ cả ba chúng ta cùng bắt tay nhau. Sáng nào văn phòng cũng trông như một khu vực bị cơn bão tàn phá. Đây là một dấu hiệu rõ rệt chứng tỏ một câu chuyện không hề có thật.
Tuy nhiên, nếu người đó khẳng định lại rằng mình chẳng làm gì, thì trên thực tế, người đó có thể vô tội. Kẻ nói dối sẽ cần một khoảng thời gian nhất định mới trả lời được vì trước tiên người đó phải kiểm tra câu trả lời của mình trong đầu để chắc chắn rằng nó không sơ hở gì. Chuyện này không phải của tôi.
Và nếu quy trình này được thực hiện đúng, người đó sẽ làm theo. Làm gì có chuyện người cho thuê phim lại biết bạn tôi hay sở thích phim ảnh của anh ấy chứ? Việc mặc tấm áo choàng, hoặc cầm một cái mõ, không làm nên thầy tu. Nếu bạn ở thế mạnh thì các quy trình tâm lý cũng khác nhau.