Nhưng cũng thông cảm với ông ta. Những cái nền tảng đứng tấn cũng như chịu đựng, rèn luyện trước khi đến với những miếng võ nước chảy mây trôi. Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.
Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện. Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh.
Giọng mẹ bắt đầu ướt. Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Nhưng càng lớn, tôi càng dốt.
Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa. Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu. Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.
Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực. Chỉ thi thoảng lóe lên thôi. Người ta, người ta lấy đấy chứ.
Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết. Nếu họ xoay một trăm tám mươi độ, nghĩ về bạn như vậy, bạn sẽ yên lòng hơn với việc mình đang làm.
Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa. Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình.
Bạn có thể nhập vào lửa mà xuyên qua chứ. Mất chứ không phải biến mất. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.
Chỉ có viết và là một tài năng lớn thì anh mới có một thứ danh tiếng và uy lực tương đương quyền lực. Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Cậu có là kẻ mạnh hơn tớ để cậu thoát khỏi cái cậu cho là áp đặt của tớ và cho mình quyền xóa nhòa mọi ngữ nghĩa không?
Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế… Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi. Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.