Hai là để cho đối phương bất tri bất giác, toàn thân sướng hả hê, bởi vì Hòa Thân hành động không ồn ào, lộ hình tích. Tôi tương đối am hiểu thành tựu học thuật của cụ. Đồng thời khi anh sử dụng thái độ lơ là như thế, ngộ nhỡ đối phương đưa ra vấn đề khó trả lời thì anh có thể nói là vừa rồi không chú ý lắm cho nên nghe không rõ ý của đối phương.
Nhưng ai cũng biết giấy không gói được lửa, tường có vách, ngạch có tai một khi lãnh đạo biết được thì hậu quả không nói cũng rõ. Lão huyanh quả biết nhận thức nhân tài !” Chúng ta phải giữ miệng như bình, không được tiết lộ.
Một diễn viên khác bèn đến tâu với hoàng đế rằng: "Hai diễn viên này phải vào tù”. Đó là đâm một nhát vào chỗ đau nhất của Chu Du. Trong một lần đi điều tra thực tế, đơn vị đặt tiệc thiết đãi chủ nhiệm Vương và một nhân viên của ông họ Tưởng.
Ví dụ như khi nam giới tán tỉnh nữ giới nói chung thường có rất nhiều âu lo. Người đàm phán phải giữ thái độ nửa vời như đồng ý mà như không đồng ý khiến cho đối phương lo lắng bất an, không biết được đàm phán có thể thành công hay không. Hoạt động tâm lý của con người phi thường, tinh tế, tinh tế mà vẫn bộc lộ ra trong thái độ.
Lúc nào cũng mặt đỏ thì người ta sẽ cho là anh cần người ta muốn bám vào người ta. Thấy Trường Cốc Xuyên đã có vẻ mệt mỏi sắp bỏ đi, Sĩ Quang bèn từ từ lấy hộp cơm ra nói rằng: "Vậy xin chúng ta vừa ăn vừa bàn, bàn cho đến sáng mai cũng được", cố giữ không cho Trường Cốc Xuyên rút lui. Chu ân Lai trước sau chỉ mỉm cười tỏ ý tán thưởng và cảm tạ.
Quả khiến đối phương khó nắm bắt, phòng bị. Nhiều người đã nhớ ngày 19 tháng 3 năm 1998, trong cuộc chiêu đãi, thủ tướng Chu Dung Cơ lần đầu tiên nhắc đến tên Ngô Tiểu Lợi: "Các anh chiếu cố một chút cho con phượng hoàng đài truyền hình là tiểu thư Ngô Tiểu Lợi, tôi rất thích tiết mục của cô ấy". Làm như thế là phản ảnh phẩm chất thấp hèn, nội tâm bẩn thỉu của anh, chỉ khiến cho đối phương mất cảm tình và chê trách.
Lưu Bị qua đời, Gia Cát Lượng làm việc gì cũng cẩn thận, cúc cung tận tụy với A Đẩu Một mặt khác, Gia Cát Lượng quanh năm chinh chiến ở bên ngoài triều đình để đề phòng người ta vu cho là "kẹp nách thiên tử". Đến ngày tế trời, Lỗ Định Công cũng đến song không chút thành tâm, tế lễ qua quít rồi ra về hưởng lạc quên cả việc chia thịt tế cho bá quan. Các huynh đệ nghe xong bèn ân cần hỏi: “sao đại ca lại không ngủ yên?".
Khách hàng thấy anh ta mồ hôi nhễ nhại mà mặt vẫn tươi cười, nếu không mua hàng cho anh ta thì cũng nhẫn tâm; vì vậy đã mua hàng. Trong giao tế có một số người quen thói nói dối hay vì sĩ diện không muốn nói thật, hay do khó nói mà phải nói dối. Họ không có tiêu chuẩn chân lý, khi cần thiết họ có thể nuốt lời.
Anh có biết áo kiểu Mexico không? Đó là một tấm vải khoét một lỗ. Lý Liên Anh ứng biến vừa nhanh vừa khéo. Tây Hương Nam Châu nam được nhược điểm trong lời nói của Baker tấn công có hiệu quả.
Có ba loại lời nói khơi khơi không thể nói ra. Hoàng đế không hiểu bèn hỏi vì sao. Một công ty Mỹ sản xuất "Bảo linh mật bán không chạy.