Thế có phải đỡ cho cả hai không. Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ. Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó.
Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn. Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ. Là ích kỷ, rất ích kỷ.
Ông anh họ thiu thiu ngủ bên trái. Kiếm tiền cuối cùng cũng để làm gì. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này.
Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau. Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.
Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời. Mà tôi chỉ cần những người biết điều. Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây.
Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro. Là người thì nên thế. Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.
Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ. Bố bảo: Đáng xem thật. Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng.
Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.
Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới. Điều mà anh muốn thú nhận là anh cảm thấy mình thật nhỏ bé trước em. Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.
Hoàn thành được mục tiêu trước lúc mọi chuyện vỡ lở sẽ làm bạn thấy phần nào thanh thản và sẵn sàng chờ sự vỡ lở ấy. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.