Đáp lại câu hỏi của Arkad chỉ là những tiếng ầm ừ khe khẽ của nhiều người. Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Tôi đang rất đói nên muốn ăn nhiều một chút.
- Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua. Có việc làm và thu nhập ổn định, thật thà và tự trọng, tôi bảo đảm rằng họ có khả năng trả được cả vốn lẫn lãi cho người cho vay. - Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua.
Anh bạn thân ơi, anh có thể cùng tôi nói chuyện về vấn đề này không? Khi còn nhỏ, chúng ta đã từng cùng nhau tới các thầy tu tế để học sự khôn ngoan. Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. Họ làm gì để trở nên giàu có? Sự giàu có tự đến hay mình phải đi tìm nó?.
Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống. - Tôi nghe một người từ Urfa trở về kể rằng, ở nơi đó có một người đàn ông giàu có đang sở hữu một phiến đá trong suốt đến nỗi mọi người có thể nhìn xuyên qua nó và thấy mọi vật ở phía bên kia. Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa.
Do vậy, tôi khuyên các bạn nên rút ra kinh nghiệm từ bài học đầu tiên của tôi. Trải qua một đoạn đường dài, tôi đã đến vùng đất phì nhiêu, có nước, cỏ xanh và cây trái tươi tốt. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói:
Đây chính là phương thức chữa trị thứ hai cho một túi tiền lép xẹp: “Kế hoạch hóa những khoản chi tiêu ngay từ bây giờ sẽ giúp các bạn đáp ứng được những nhu cầu cần thiết, hưởng thụ những niềm vui trong cuộc sống, đáp ứng những ham muốn chính đáng và bảo đảm một cuộc sống no đủ trong tương lai”. - Món quà của nhà vua ư? Nhà vua đã tặng cho anh món quà và điều đó khiến anh bối rối ư? Loại quà tặng gì thế hỡi anh Rodan? - Có thể những điều anh nói là sự thật, nhưng nếu tất cả mọi người đều làm đúng như thế thì sự giàu có liệu có đủ để dành cho tất cả mọi người không?
Đó là công việc cai quản một toán nô lệ xây tường thành ở vương quốc đó. Thật lạ lùng biết bao, tôi không còn thiếu hụt tiền bạc như trước nữa. - Tôi có một vấn đề rất muốn mang ra bàn bạc, không biết ý ông và những người bạn ở đây như thế nào?
Nhưng sau đó do muốn làm giàu nhanh chóng, nên hắn ta không ngần ngại tham gia vào những cuộc đầu tư liều lĩnh, không tìm hiểu cẩn thận nên đã phá sản. Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: - Tôi sẽ kể! - Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại.
Một giấc mơ lạ lùng mà trong đó tôi tưởng mình là người giàu có. Vì thế, tôi đã không ngần ngại chi tiêu một cách hoang phí. Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được.
Những giọt mồ hôi tươm ra trên trán rồi thản nhiên nhỏ giọt xuống, tan biến vào khoảng ngực để trần của anh. Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản. Sự hoành tráng, đồ sộ và nguy nga của thành Babylon chỉ còn là huyền thoại.