Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó. Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương. (Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).
Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy. Nó ngắn quá đi thôi. Tôi tin rằng dùng bảy giờ rưỡi đó một cách đầy đủ, thì đời sống trong tuần sẽ sinh động lên, hăng hái lên, và bạn sẽ ham thích cả những công việc chán nản, tầm thường nhất.
Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về. vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả. Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy.
Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó. Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất. Lòng tự trọng đó là nguồn gốc của mọi quyết định và sự thất bại nhất định làm tổn thương lòng tự trọng của ta.
Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. Vì vậy, theo thiển ý, công việc phải làm trước hết trong ngày là coi chừng bộ óc ta làm việc. Bạn nên quên rằng nó là thơ hay, chỉ đọc vì truyện và những tư tưởng xã hội của nó thôi.
Chính bạn là người tôi muốn khuyên đấy. Nhưng, mặt khác, chương trình là một chương trình mà nếu không tôn trọng nó thì nó thành một trò chơi mất. Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).
Nó là nguyên nhân của trạng thái không yên ổn trong tâm tư, nó như một bóng ma, luôn luôn phá quấy những cuộc vui của ta. Và bạn sẽ bỏ được thói quen cứ 11 giờ 15 là tự nhủ: "Tới lúc sửa soạn đi ngủ rồi". Bạn sẽ thấy kết quả.
Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được. Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.
Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Bạn sẽ nhìn kỹ từng nhạc cụ một và nghe thanh âm của nó; bạn sẽ biết một vài nhạc-cụ của Pháp khác của Anh ra sao, sao nhạc công này lãnh lương cao hơn nhạc công kia, mặc dầu nhạc cụ của họ không phải là thứ khó chơi như đàn vi-ô-lông. Có sao đâu? Tôi biết rằng bạn thưởng thức được âm nhạc, vì vậy các dàn nhạc mới lựa toàn những bản hay, bỏ hết những bản dở.
Bạn có thể học những điều căn bản để hiểu âm nhạc. trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete. Y có thể chết trôi trước khi tới cảng Said; y có thể bỏ mạng một cách không vẻ vang chút nào trên bờ Hồng hải; ý muốn của y có thể không bao giờ thực hiện được.