Tuy nhiên, bằng việc sử dụng chiếc mũ đen, mọi người có cơ hội chỉ ra những thiếu sót trong quá trình tư duy. Khi có sự việc xảy đến, chúng ta đưa nó vào nhóm thích hợp. Lạm dụng chiếc mũ đen không đem lại kết quả tốt đẹp.
Phương thức tư duy Sáu chiếc mũ khác hẳn với quá trình tư duy tranh luận truyền thống. Người tư duy mũ xanh có thể đưa ra những nhận xét về những gì mà anh ta quan sát. Nếu bạn điều khiển chiếc ô tô với cần số tay, bạn có thể đi số nào mà bạn muốn.
Điểm nhấn của lối tư duy chiếc mũ vàng chính là sự khám phá những xét đoán tích cực. Đối ngược lại, chính những cảm xúc được đưa ra kèm những lập luận lôgíc nguy hiểm hơn nhiều so với những xúc cảm đơn thuần của chiếc mũ đỏ. Chúng ta có thể gọi đây là “hiệu quả thụt lùi” của một ý tưởng.
Một điều quan trọng khác đó là thái độ của mọi người khi nhìn nhận sự việc. Tôi viết những dòng chú thích đặc biệt này bởi có một vài người khi đọc cuốn sách này có thể hiểu sai về tư duy mũ đen, coi xấu chiếc mũ này. Nếu sử dụng chiếc mũ xanh tư duy, có quá nhiều ý tưởng và khả năng được đưa ra, mọi người sẽ không có đủ thời gian để xem xét hết chúng ngay trong cuộc họp.
Nếu bạn dành càng nhiều thời gian để lựa chọn, bạn có thể càng có nhiều lựa chọn hơn. Cảm giác tích cực và lạc quan phù hợp với lối tư duy chiếc mũ đỏ. Ở phần trước, tôi đã đề cập đến vai trò của khả năng nhìn nhận và những mưo ước của lối tư duy mũ vàng.
Chúng ta chia thời gian để lần lượt xem xét những hiểm hoạ (Mũ đen), tìm kiếm những ý tưởng mới (Mũ xanh lá cây), tập trung vào xử lý thông tin (Mũ trắng). Và chính sự "phán đoán kỹ càng" này là cách hiểu của cụm từ "khả năng trực giác" mà tôi muốn đem phân tích ở đây. Năm trước, cùng lúc tôi nhận được hai lá thư.
Việc cuốn mọi người vào "trò chơi" là một cách vô cùng hiệu quả để thay đổi hành vi ứng xử của mọi người. Do có thể là một sự oán giận, hoặc một sự giận dỗi. Tư duy mũ xanh đảm bảo rằng luật của cuộc chơi phải được giám sát.
Dường như không ai thích ý tưởng này. … Tôi muốn có những ý tưởng mới đối với tivi. Khi bạn quyết định đội chiếc mũ nào lên đầu đó cũng chính là sắc thái tư duy mà bạn chọn.
Tôi nghĩ điều này là chưa đủ, bởi vì họ chỉ chỉ ra cho chúng ta những điều chúng ta không được làm, mà không nói rõ chúng ta phải làm gì. Bạn có lẽ chỉ muốn đứng ngoài tiền sảnh và sẽ vào cuộc khi bạn cảm thấy thích hợp. Một diễn viên ba lê cần một biên đạo múa để dàn dựng cho những điệu múa của vở kịch mà cô ta tham gia.
Vào một thời điểm, mọi người đều đội chiếc mũ đen, lúc khác lại cùng đội chiếc mũ trắng. Mục đích của lối tư duy chiếc mũ đỏ là giúp mọi người thể hiện những cảm xúc đó và từ đó có thể biết được ảnh hưởng của những cảm xúc này tới lối tư duy. Liệu có ai thích việc sử dụng chiếc mũ xanh để cấu trúc lối tư duy?