Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm. Giờ anh có nên tiếp tục ở lại nữa hay không? Ý nghĩ bỏ cuộc bắt đầu nhen nhúm trong đầu Nott. Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị.
Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Ta sẽ đi tìm Cây Bốn Lá thần kỳ .
- Merlin, Merlin! Ngươi đâu rồi? Dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng quyết tìm ra ngươi! Tại sao ngươi đã dám lừa ta. "Cây Bốn Lá thần kỳ dĩ nhiên mọc lên từ lòng đất. Ngươi nổi tiếng là xấu xa.
Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì. Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây.
Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi. Những tia sáng đã xuyên qua những tán lá dày tỏa xuống vùng đất, làm sáng cả một khu rừng.
Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.
Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.
Chắc chắn anh biết là mình sẽ chẳng tìm được một cây bốn lá nào cả nhưng anh không muốn quay trở lại lâu đài một mình. May mắn vô tận sẽ thuộc về mi còn ta sẽ triệt tiêu được đối thủ của mình. Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch.
Trái lại lúc nào ta cũng ban đều cho mọi người một cách công bằng. Một thoáng suy nghĩ. Tôi sống nhờ vào số tiền mọi người thưởng cho khi làm giúp họ những công việc lặt vặt.
Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. Vì vậy hãy để ta yên. Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó.