Có một sô người sử dụng thất bại như một cái cớ để không làm bất cứ việc gì. Nhu cầu vẫn như thế nhưng chúng tôi bị cháy túi. Hầu hết chúng ta đêu có khuynh hướng nghĩ rằng đau khổ , đau đớn và các rắc rối là điều gì đó tồi tệ.
Những người đi lên từ sự khó khăn vất vả luôn cố gắng hết sức mình để làm cho mọi việc trở nên dễ dàng hơn đối với con cái họ và như vậy, họ đã vô tình phủ nhận phương pháp đấu tranh và tự khẳng định đã phát huy tác dụng tích cực trong cuộc đời của họ” _ CHARLES KETTERING ta có thể làm việc rất chăm chỉ nhưng cuối cùng ta vẫn "nghèo vẫn hoàn nghèo" Ông mất đi mà cứ ngỡ rằng mình đã thất bại và thông điệp bất bạo động của mình không được người ta biết đến.
“Cuộc sống là một cuốn phim mà bạn xem chỉ bằng đôi mắt của chính mình. Trong những năm đầu đời, Kim không được đi học ở trường, có niềm say mê sách vở và triết học. Bởi vì hãy nhớ rằng bạn sẽ tìm thấy sự thành công phía bên này sự thất bại .
Vấn đề là ở chỗ mức tiêu tốn năng lượng mỗi ngày của chúng ta ngày càng giảm. Một khi bạn tìm ra nó, hãy hình dung chính mình đang giải quyết nó và kì diệu thay, bạn sẽ nhận thấy các vấn đề của mình dường như nhẹ bớt và trước khi bạn nhận biết được điều đó, những khoảnh khắc uyệt diệu đã ùa đến. Ông quyết định thôi việc ở cửa hàng dược phẩm và quay sang bán chất tẩy rửa nhà tắm.
“Bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của sức khỏe cho đến khi bạn bị bệnh!”. “Mọi người đều có tài. Bà bị bắt giữ 9 lần và bị cầm từ hơn 5 năm rưỡi, từng chứng kiến cảnh treo cổ của cha mình vào tháng 4 năm 1979 và cái chết bí ẩn của người em trai.
Tôi mới 30 tuổi mà đã có thể cùng diễn thuyết với Phó Thủ tướng! Thật ra, suốt thời gian đó, tôi đã che giấu nỗi sợ hãi và sự rỗng tuếch của mình về cái gọi là “thành công” mà tôi đạt được! Từ năm 1981 đến 1983, chúng tôi đã đương đầu với một số vấn đề trọng đại trong việc tổ chức lại công ty. Vợ chồng Coring đã nắm giữ được bí quyết vàng để kinh doanh sinh lợi và đã giám đầu tư vào các lĩnh vực kinh doanh không thuộc truyền thống kinh doanh của mình như kinh doanh bất động sản, tham dò dầu và khai thác mỏ. Chỉ riêng việc kinh doanh ở bán đảo Malaysia đã đạt đến một triệu RM (263000 USD) mỗi tháng (1980).
Khi bắt đầu bán bảo hiểm năm 1970, ông khởi đàu với một con số không. Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt. Một số phương tiện vận chuyển có thể nhanh hoặc chậm hơn những phương tiện khác.
Đó chính là hai yếu tố khiến ông quyết tâm thành công. Vì thế mà bà anh đảm nhiệm việc nuôi dưỡng anh. Ông vẫn nghĩ đó là một phần của Ấn Độ
Thứ hai,không ai biết đến tôi. Có tinh thần cạnh tranh là điều tốt nhất nhưng ta đang cạnh tranh với ai. Cơ hội dù tốt cách mấy không bao giờ đem lại sự an toàn.
Ai cũng mơ ước người ta yêu mình vì chính con người thật của mình . Không biết có phải vì đó là cách buôn bán của ông hay vì chúng tôi chỉ là những kẻ ăn bám mà ông đối xử bất công với chúng tôi khi ông dành toàn phần thịt ngon nhất cho khách hang và để cho chúng tôi toàn những mẩu vụn không ai thèm mua. Suốt quãng đời còn lại, tôi sẽ không bao giờ quên việc này.