Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi. Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi. Chẳng hạn như là: Trời hôm nay đẹp quá nhỉ? Anh có dự định đi đâu không? Chỉ cần một chút linh hoạt thì bạn sẽ thấy có rất nhiều cách bắt chuyện.
Ngôi sao điện ảnh, các ca sĩ hàng đầu, vận động viên lừng danh… Khi nói chuyện với họ đôi lúc bạn không biết nói cái gì, vì bạn biết quá ít về nó hay thậm chí chưa từng đặt chân vào lĩnh vực đó. Ngày nay thì ta cần biết Tom Cruise là ai và Eminem là ai. Bản thân tôi cũng ngại khi nói đến vấn đề này.
Bài nói của ông trước công chúng không đầy năm phút nhưng nó khiến người ta nhớ hơn là bài nói dài hai giờ đồng hồ của Edward Everett. Là một người có thể đọc diễn văn thao thao bất tuyệt dù có chuẩn bị trước hay không. Thái độ đứng đắn, chững chạc cũng là một yếu tố quan trọng không kém.
Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt. Tính tò mò muốn biết về mọi thứ kết hợp với thói quen lắng nghe đã dần tạo nên một Andrew có sức cuốn hút người khác. Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn.
Hãy chỉ dẫn rõ ràng và phải luôn chắc rằng họ có hiểu ra vấn đề hay không. Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn. Hôm sau, Shirley tâm sự với đồng nghiệp ở tòa soạn Post: Sau đó, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã hòa mình được với khán giả.
Trước hết là ba điều cơ bản sau: Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Một ngày nọ chúng tôi tình cờ phát hiện ra Moppo cùng gia đình đã cấp tốc chuyển nhà đến Arizona vì một lý do gì đó.
Nhất là đối với những việc bạn biết nhiều về nó. Nhưng này, ý tôi không phải là lúc nào bạn cũng lôi mọi bí mật riêng tư, hay mọi chuyện lớn bé của mình ra kể cho người ta nghe đâu nhé. Cuộc trò chuyện tự nhiên và chân thành như thế thì mới thích chứ! Dĩ nhiên nó không chữa được tật nói lắp, cũng không thay đổi được xuất xứ của một anh chàng nhà quê, nhưng nó giúp bạn tạo được lòng tin ở người đối diện.
Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường. John Lowenstein từng là một vận động viên bóng chày tài năng và nổi tiếng. Ông luôn muốn dành nhiều thời gian cho tôi, dẫu phải làm việc sáu ngày một tuần trông coi quán Eddie.
Có thể ông là vị khách tuyệt nhất tôi từng tiếp xúc nếu xét về khả năng phân tích. Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được. Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ.
Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng. Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế. Nhưng thầy Cohen không cười.