Kết quả là có thể tăng gấp đôi thời gian học nhưng chỉ đạt 50% hiệu quả. Hãy nhanh chóng liên kết Suzie với đồ vật này. Sử dụng những từ này khi nói chuyện với một người bạn.
Hầu hết chúng ta đều thấy việc chọn ra duy nhất một đặc điểm để miêu tả ai đó thì không được tự nhiên cho lắm. Như chúng ta đã nói lúc trước: “Così fan tutti” – “Họ đều làm thế”. Bạn hãy hình dung rằng đi kèm với lò sưởi là một phiếu phạt đỗ xe khổng lồ có kích thước bằng bảng quảng cáo.
Những người này thường nói rất nhỏ và hiếm khi nhìn người nghe. Trong nhiều trường hợp, chúng ta lại cho rằng danh sách mua sắm chỉ sử dụng một lần nên nó trở thành gánh nặng không cần thiết cho bộ nhớ của chúng ta. Một vài nhiệm vụ dường như rất khó hay không thể thực hiện nổi – cái chính là do bạn chưa bao giờ học cách thực hiện chúng.
Cảnh báo: Chương này có thể khiến vài độc giả sốc. Bạn sẽ thấy khả năng tạo ra sự liên kết liên tưởng với người mà bạn gặp cùng một lúc sẽ nhanh hơn rất nhiều nếu bạn biết tên của họ trước đó, bởi vì bộ não của chúng ta đã chuẩn bị một “căn cứ hạ cánh” cho trường hợp này. Trung bình mỗi cuộc điện thoại kéo dài đến 45 phút.
Chúng được sắp xếp gọn gàng trên kệ và ngăn chứa. Nếu bạn nghĩ rằng điều này không phải là một khó khăn lớn vì họ đã có thói quen này nhiều năm rồi thì Arturo Toscanini, một nhà lãnh đạo vĩ đại, lại nghĩ khác. Rồi quay trở lại phòng khách và điền nốt các đồ vật đó.
Bây giờ, chúng ta phải kết nối chúng vào một câu chuyện hay một chuỗi tưởng tượng. Nếu chúng ta suy nghĩ một cách nghiêm túc thì đây đúng là một hiện tượng kỳ thú. Cái nhìn chằm chằm sẽ khiến người ta hiểu như sự đe dọa, gây lúng túng, do đó bạn cần thực hiện thật khéo léo.
Hầu như mỗi lần đặt cuốn sách xuống chúng ta đều không chú ý đến việc này. Phương pháp này không phải là một sự gán ghép mang tính cố định. Nếu bạn thật sự muốn nhớ một người thì bạn nên hỏi lời khuyên từ Helen Keller.
Mình đã quên sao? Không. Bây giờ hãy làm một bài toán đơn giản. Tại thời điểm này, không có sự liên hệ giữa trí nhớ và hành động để chìa khóa.
Chúng ta trở nên phòng thủ và tự thuyết phục mình rằng chẳng thể làm gì vì trí nhớ của chúng ta rất kém. Hãy hình dung ra một bến tàu mà chỉ có cây cối mới được cập bến, còn tàu thuyền thì không thể… Người ta chú ý đến Ali bởi vì cái miệng khoác lác của anh, luôn tranh thủ mọi cơ hội để khẳng định ta đây là số một.
Khả năng nhớ của tôi đều do tập luyện từ nhỏ mà có… Phần lớn chúng ta cho đến cuối đời đều chỉ sử dụng được khoảng 10% khả năng ghi nhớ của mình… Và để nhớ mọi thứ thật lâu, lời khuyên của tôi là: Mỗi người hãy nhận thức lại cuộc sống để thấy cuộc sống của chúng ta thật đáng quý. Tôi không thể tập trung ở những quán cà phê ầm ĩ, nơi những người ồn ào phải đấu tranh với âm nhạc để được chú ý đến. Hơi nóng càng ngày càng mạnh, do đó bạn phải để chiếc ví vào vị trí cũ.