Eberly trả lời các bạn. Tôi khuyên các anh tập cách điều khiển bộ máy đó để sống ngày nào riêng biệt ngày ấy: đó là cách chắc chắn nhất để yên ổn trong cuộc viễn hành. Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên.
Đó là một sự thật khoa học. Còn nếu bạn không có tài sản, ngoài số lương ra không có chi đảm bảo cả, xin bạn nhớ kỹ lời này nó quan trọng như đời sống của bạn vậy: Đừng, đừng bao giờ thấy công ty cho vay nào quảng cáo trên báo mà lại hỏi vay ngay. Vậy chúng ta hãy nhớ rằng muốn cho con cái đừng quên ơn, ta phải biết nhớ ơn.
Nhưng điều chắc chắn là phần đông chúng ta không chịu để ai động đến lỗ lông chân của mình. Có nhiều người cần phải ngủ nhiều hơn kẻ khác. Tôi lo nó bị lung tung lên trời quá.
Ta thích việc gì thì có nghị lực để làm việc ấy. Tôi bốc lấy một năm bọt xà bông soi trước ánh sáng và trong trăm nghìn bọt bóng cỏn cob, tôi thấy màu sắc rực rỡ của một cầu vồng nho nhỏ". Tôi biết một ông nọ trước kia bán xà bông cho hãng Colgate cũng thường đòi được người ta chỉ trích mình.
Và khi chúng ta chế định hành đồng thì chúng ta có thể chế định tư tưởng một cách gián tiếp được". Cha ở đâu thì con ở đó". Như nhạc phụ tôi, ông Henry Price chẳng hạn, ông rán sống theo đạo: "kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân" [25] và không thể có một hành động ti tiểu, ích kỷ hoặc bất lương được.
Bà kêu ca rằng cả ba chàng trể đều hà tiện và ích kỷ - mặc dầu mỗi lần lại chơi, bà ở nhà họ hàng tháng. Ông càng nói, đám người phẫn nộ kia càng nguôi dần. Theo ý tôi, không một ai giữ quyền cao chức trọng mà không bị thiên hạ chỉ trích, trừ khi người đó ngồi yên như bù nhìn.
Mà khi bạn đã thấy phần thua nhiều hơn phần ăn thì bạn sẽ thương hại cho những hạng "bò sữa" đem hết cả số tiền mồ hôi nước mắt kiếm được để "cúng" vào đề vào tài xỉu hay cá ngựa. Mười phần chắc chìm hết năm. Ông nói: "Đêm tới, trước khi tắt đèn, ông tập thói quen vạch rõ công việc hôm sau.
Chúa đã dạy một bài học thực nghiệm vô giá. Ưu tư lại có thể sinh ra chứng sâu rằng nữa. Bạn thử tưởng tượng xem.
Và ông Lincoln lại tìm ông Stanton [33]. Bạn và tôi, ta có những tài cán riêng, vậy đừng mất công buồn bực vì nỗi không được như người kia người nọ. Một vai trong kịch, đại tá Andy nói: "Những kẻ may mắn là những kẻ có một việc làm hợp lý".
Rồi họ mới chế ra những vỏ xe mềm hơn để làm cho sự đụng chạm trên đường dịu, nhẹ đi và những vỏ này "chịu đựng" được. Tôi xin giảng bạn nghe. Trong mấy tháng đông dài dằng dặc, chân tôi luôn luôn giá lạnh, và không bao giờ tôi tưởng tượng ở đời có người hai chân được ấm ráo trong mùa đông.